Home / Đi Bụi Xuyên Việt / Núi Rừng Tây Bắc / [Phượt Tây Bắc] Kinh Nghiệm Phượt Hà Giang ngày 2 | Cột Cờ Lũng Cú

[Phượt Tây Bắc] Kinh Nghiệm Phượt Hà Giang ngày 2 | Cột Cờ Lũng Cú

Có khi nào bạn liên tục thốt lên rằng: “Woaa Đẹp vãi” liên tục chưa?

Vậy thì cứ tới Hà Giang đi nhé. Tin tôi đi, đảm bảo sẽ không dưới 10 lần đâu. Hoặc có thể sau khi đi Hà Giang về bạn sẽ chẳng thây ở đâu trên Việt Nam đẹp và say đắm long người như Hà Giang nữa.

Sau khi chúng tôi nghỉ tại Đồng Văn thì sáng hôm sau chúng tôi lên đường đi lên Lũng Cú – Hà Giang. Điểm tới tiếp theo của chúng tôi là cột cờ. Đường lên cột cờ khá gian nan và vất vả.

Sương và mưa phùn trên đường lên cột cờ.

Trên cung đường này thì đường khá nhỏ và không được đẹp, cùng với đó là xây dựng nhiều. Thường xuyên có sương mù, dọc bên đường có các em bé người dân tộc bán đồ ven đường khá thú vị.

Tôi chưa hiểu rằng tại sao chúng nghĩ ra được cái trò là tết vòng hoa, hoặc bó hoa dại nhỏ nhỏ. Sau đó nói rằng là cho hoặc tặng cho những người đi đường, rồi sau đó chúng đòi tiền. Có nhiều điều làm tôi rất khó hiểu và cực buồn.

Sau khi tới chân cột cờ thì chúng tôi gửi xe và mua vé lên.

Vé đi lên thăm cột cờ lũng cú. 25k/1vé/1 người
Và đây là cột cờ Lũng Cú – Điểm Cực Bắc của Tổ Quốc

Thật ra phần đa chúng ta đều cho rằng Cột Cờ Lũng Cú là điểm Cực Bắc của tổ quốc. Nhưng không phải vậy, nó là cột mốc biên giới cách đó khoảng 3-4km lên hướng Bắc. Và khu vực đó là khu vực quân sự nên rất khó có thể tới đó được, vì anh hưởng rất nhiều yếu tố.

Từ Cột Cờ nhìn xuống phía dưới bao la đất trời. Đất trời Việt Nam đẹp là thế, yên bình là thế cơ mà.

Sau khi tự sướng ở đây xong thì chúng tôi bắt đầu di chuyển để tìm cột mốc Cực Bắc. Tôi luôn khẳng định rằng đây không phải điểm Cực Bắc và đó phải là cột mốc chứ không phải cột cờ này. Và do chưa có sự tìm hiểu, cùng với sự khó khăn nơi khu biên giới nên chúng tôi chỉ tới được những cột mốc ven đó.

Cột mốc 422
Thằng bạn đi cùng.

Vậy ở Cột Cờ Lũng Cú – Chúng ta nên đi đâu?

Đương nhiên là lên cột cờ rồi chứ còn đi đâu nữa

Tuy nhiên trong khu vực bản còn có rất nhiều điểm khác cũng nên khám phá như:
1. Quán Cà Phê Cực Bắc ở đây các bạn có thể thưởng thức cà phê, rượu ngô và thăm kiến trúc của người dân tộc Lô Lô.
2.

Tôi xin chụp cùng chị người nơi đây. Họ nói tiếng Kinh không rõ lắm.

Những bờ tường bằng đá rất đẹp và kì công

Những kiếm trúc rất đẹp và cực kì thú vị. Tôi là người hay tò mò về kiến trúc nên những không gian như này làm tôi rất thích thú.

Tiếp theo chúng tôi đi về Dinh thự họ Vương – Khu Dinh Thự Của Vua Mèo

Khu dinh thự của vua Mèo, tên dùng trong các văn bản là Dinh thự họ Vương, hay còn được gọi với tên Nhà Vương tọa lạc trong một thung lũng thuộc địa bàn xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn, Hà Giang. Toàn bộ dinh thự vua Mèo có diện tích gần 3.000 m2, được khởi công vào năm 1919 và hoàn thành vào 9 năm sau đó tức 1928

Khung cảnh của Dinh Vua Mèo. Kiến trúc rất kiên cố và gần như rất khó xâm phạm. Dinh thự vua Mèo có ảnh hưởng kiến trúc của 3 nền văn hóa: Trung Quốc, người Mông và Pháp, do một người thợ quê gốc Nam Định thiết kế

Bên ngoài Dinh người dân địa phương bán rất nhiều đồ tại đây, có cả đồ khô, đồ ăn các loại cho khách du lịch tới đây.

Trẻ em bán đò lưu niệm cho khách du lịch
Bánh Tam Giác Mạch

Đây là bánh Tam Giác Mạch – Loại bánh được làm từ hạt của cây Hoa Tam Giác Mạch nổi tiếng Hà Giang. Đây cũng là lần đầu tiên tôi ăn thử loại bánh này. Về cơ bản nó là cảm giác lạ chứ cũng không ngon cho lắm.

Và đây Nơi Say Đắm Lòng Người – Mã Pí Lèng – Đèo của sự đẹp đến ngộp thở

Mỏm đá ở đèo Mã Pí Lèng

Tôi đứng từ trên nhìn xuống, lần đầu tiên cảm giác say nó như thế nào. Hồi hộp, choáng ngợp tước cảnh hùng vĩ, choáng ngợp trước non sông, trước núi rừng. Và Đây là Hà Giang – Đây là Men Say, Đây là núi rừng Tây Bắc Hùng Vĩ say đắm biết bao thế hệ.

Cả cuộc đời chúng ta luôn luôn nhỏ bé như thế. Có là cảm nhận của riêng tôi, từ giây phút đó Hà Giang đối với tôi là đẹp nhất, dù có đi qua hết 63 tỉnh thành những cảm nhận cho riêng mình thì Hà Giang mãi mãi là số 1. Và có thể nếu bạn có mối quan hệ tốt thì còn được đi xuống sông Nho Quế bên dưới và được trèo thuyền, bơi các kiểu dưới đó cơ. Dưới làn nước xanh như ngọc thì bơi thuyền dưới đó quả là tuyệt vời

Tôi mải say sưa ngắm cảnh của Mã Pí Lèng mà quên mất là mình cần phải trở về Tp để kịp trời tối. Đường đèo có những khúc quanh co rất đẹp.

Có 1 điều khá đáng buồn ở khi chúng tôi đang đi trên đèo thì có 1 tốp những em bé người dân tộc đứng chặn đường để cướp đồ treo ở xe chúng tôi.

Các em tổ chức đều rất có bài bản, 1 em đứng vẫy tay như đang chào chúng tôi vậy. Tôi và thằng bạn chào lại và đi chậm gần với tốp các em hơn. Từ đâu chạy ra 1 cậu bé cầm theo cái dao, hay đồ ngặc gì đấy, nhằm túi đồ kẹo chúng tôi treo ở xe mà giật. Tôi thoáng giật mình và không tin được là các em ở đây có thể làm được vậy. 1 điều mà trước giờ chưa bao giờ tôi thấy ở người dân tộc. Vì vốn dĩ họ luôn thật thà, chất phác lắm mà.

Có 1 điều tôi có thể hình dung ra là các đoàn Phượt, các bạn trẻ thích xê dịch đi lên chơi nơi đây và thói quen cho kẹo, cho tiền các em bé vùng cao. Nghiễm nhiên dần dần hình thành thói quen và nghĩa vụ của các đoàn Phượt là phải cho đồ các em bé này. Đó là điều rất nguy hiểm khi các em không học hành và bỏ ra đèo xin đồ. Lâu dần hình thành thói xấu đi cướp giật và có những hành vi rất không hay. Tôi chỉ mong rằng, chúng ta đi đâu, làm gì thì hay để lại bản sắc cho nơi đó. Để nơi đó được bình yên và đẹp mãi trong tầm mắt chúng ta, đừng lấy bản thân mình để thay đổi, hay đừng tỏ ra cao thượng để thay đổi. Có những giá trị khi bị thay đổi thì nó thực sự là thảm hoạ: Các em bé vùng cao không phải như thế và không đáng bị như thế.

Đường Hà Giang và các Đoàn Phượt

Sau đó chúng tôi trở về Tp Hà Giang để nghỉ ngơi cho những ngày tiếp theo. Cùng tự sướng với người bạn quen trên đường.

Chúng tôi ghé vào nhà anh bạn. Bạn của chị gái tôi học cùng Đại Học và được tiếp đón 1 bữa cơm gia đình thân mật. Tại đây tôi được cảm nhận áp lực khi uống rượu với người Tây Bắc là như thế nào.

Anh nâng ly lên mời chúng tôi và vừa uống hết, tôi quay qua gắp miếng thịt và nghoảnh lại đã thấy ly rượu được nâng lên. Gần như không có cơ hội để thở, liên tục và liên tục khiến tôi không thể trụ được và đầy cho thằng bạn cực thân của tôi =))) tuy có hơi bỉ ổi nhưng mà những lúc hoạn nạn như này thì đẩy cho nó là tốt nhất. Chỉ bằng câu nói thân thương “Em không uống được đâu anh ạ, có bạn em uống được thôi”. Thế là nó bị tấp cho sấp mặt luôn =))) Uống không kịp ăn.

Kết thúc ngày thứ 2 tại Tây Bắc là buổi tiệc rượu. Và tiếp sau đó là chuỗi ngày chúng tôi trở thành Nhậu Thủ trong 8 ngày còn lại =)))

0 0 vote
Article Rating

About dbem21

Lần tốt nghiệp Đại Học tôi tích cóp được 6 triệu mua xe Honda 67 cùi để đi Xuyên Việt. Chẳng ai tin và tất cả đều coi thường kế hoạch của tôi và cho rằng đó là ấu trĩ (kiểu như nói trước bước không qua). Bỏ lại sau lưng tất cả 21/6/2015 tôi bắt đầu hành trình với 4 triệu trong túi. Đi hết hơn 4000km trên mọi miền và dừng chân vào ngày 28/7/2015. Chẳng có gì là không thể nếu bạn không dám làm! Giờ đây tôi chuẩn bị cho kế hoạch Đông Nam Á của mình.
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x